truyện khó để buông tay
Khó Để Buông Tay Chương 4: Trong gia đình có tội phạm lừa đảo kinh tế, cô cho rằng cô có thể dành được bao nhiêu phần thắng Truyền dịch xong, Cao Hi Hi cũng đã hạ sốt. Sau khi tỉnh dậy, tâm trạng của cô bé không được tốt lắm, cả người uể oải ngồi một góc, tay không truyền dịch cầm lấy remote liên tục bấm chuyển kênh.
Dịch: eyahim Giới thiệu Lãnh Tây thật sự không biết mình đã trêu chọc Cao Tử Quân ở đâu, anh từng bước dồn ép cô. Mãi cho đến nhiều năm sau cô mới hiểu được, gặp gỡ Cao Tử Quân là số kiếp của cuộc đời cô.
Anh nhìn Lãnh Tây thật sâu, khóe miệng khó khăn gượng nở nụ cười: "Em và Hi Hi không sao là tốt rồi. Anh cũng cần phải về làm việc đây." Bầu không khí ngượng nghịu. Lãnh Tây nhìn thấy sự bi thương trong ánh mắt anh, cô thầm hít một hơi, trong nhất thời không biết phải giải thích như thế nào, cô muốn nói nhưng lại ngập ngừng.
Truyện Buông tay với hơn 81203 truyện liên quan kho truyện Buông tay tổng hợp hay nhất - Trang 1. TruyenFun.Net. HOME; THỂ LOẠI. Truyện teen; Jimin, Nayeon,Mino, Cứ nghĩ rằng em đã cố gắng buông tay và đẩy anh đi thật xa Nhưng rồi chợt nhận ra Cuối cùng anh vẫn mãi bên em
Khó Để Buông Tay: 10 Truyện tiên hiệp hay nhất từ trước đến nay; 10 Cuốn tiểu thuyết hấp dẫn người đọc ngay từ chương đầu; 10 Tiểu thuyết tình yêu hay nhất mọi thời đại; 10 Bộ Tứ kỳ ảo Best-seller của thế kỷ 21;
Wann Flirtet Eine Frau Mit Mir. Editor Bảo Bình Tiên TửThể loại Đam mỹ, 1x 1, HeTình cảm là thứ không thể miễn cưỡng được, càng miễn cưỡng càng không hạnh bởi vì trước đây anh đã dùng hết tất cả mọi thủ đọan sai lầm mạnh mẽ mà chiếm đoạt Sở bắt đầu đã là sai lầm, cho nên tình yêu chân thành của anh đều bị đổi người cao ngạo như Sở Kha chỉ cảm thấy nhục nhã,Còn tình yêu của anh, cái gì cũng không nên, Kiều Phi quyết định buông tay,Cho Sở Kha tự do, cũng là cho chính mình tự rõ ràng đã quyết định buông tha Sở Kha,Vì cái gì hiện tại người không chịu buông tay, ngược lại chính là Sở Kha?
Nếu bạn yêu thích những câu chuyện tình yêu, nếu bạn muốn đọc những câu chuyện có chút vui vẻ những cũng tràn đầy xúc cảm, bạn hãy đọc truyện Khó Để Buông Tay . Tác giả Dạ Man đã gửi đến bạn đọc trên trang đọc truyện online một truyện mới đầy sức hút, một câu chuyện khá đặc sắc và và thú vị với những tình tiết không thể không bị cuốn vào, tác giả đã rất kheo léo trong việc xây dựng nhân vật và tính cách cùng cách kể chuyện sống động, tự nhiên. Có chút thực lại mang theo chút cảm xúc, không đậm cũng chẳng nhạt, nhẹ nhàng và dung dị., một truyện ngôn tình đặc biệt. Đây là lần thứ ba Lãnh Tây đến đây. Lần đầu tiên là anh dẫn cô đến, lần thứ hai vẫn là đi cùng với anh. Cô đã cho rằng cả đời này sẽ không có lần thứ ba. Nhà hàng này ở thành phố D không quá nổi tiếng, nhưng những người có thể đến nơi này đều là những người có tiếng tăm của thành phố . Hơi khói trong bình trà trước mặt bốc lên nghi ngút, phảng phất trong bầu không khí một tầng sương mờngăn cách người ngồi đối diện. Vươn tay ra là hai người có thể về bên nhau. Nhưng dường như khoảng cách ngắn ngủi ấy họ không cách nào có thể vượt qua được , cắt ngang nơi đó là vực sâu vạn trượng. Căn phòng lớn như vậy cũng chỉ có hai người. Cao Tử Quần ung dung thản nhiên, vẻ mặt lạnh lùng, anh uống một ngụm trà, ánh mắt nhìn vào lá trà đang nổi lềnh bềnh trong mặt nước. Ngón tay trỏ nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, từng nhịp từng nhịp có tiết tấu rõ ràng. Lãnh Tây thở dài, mắt nhìn về phía trước, nhưng Cao Tử Quần biết rằng cô căn bản không có nhìn anh. Điều này không hiểu sao lại làm cho anh có chút bực mình. Lãnh Tây thật sự không biết mình đã trêu chọc Cao Tử Quân ở đâu, anh từng bước dồn ép cô. Mãi cho đến nhiều năm sau cô mới hiểu được, gặp gỡ Cao Tử Quân là số kiếp của cuộc đời cô. Liệu đến cuối cùng tình yêu này sẽ kết thúc ra sao, còn gì thú vị nữa, truyện còn những gì tiếp nối nữa đây. Mời bạn đón đọc truyện để tìm được lời hồi đáp, bạn cũng có thể đón đọc những truyện khác cùng thể loại như Duyên Tới Là Anh , Nghe Nói Tình Yêu Sẽ Đến ,... Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Khó Để Buông Tay! Mới Cập Nhật Có Thể Bạn Cũng Muốn Đọc Chuyện Người Không Biết Dạ Man Vũ Điệu Của Trung Tá Dạ Man Chặng Đường Đi Tìm Tình Yêu - Xin Lỗi Nhé, Cút Rồi! Duyệt Vi Hồng Trang Tình Lang Cung Sơn Thiến Số Mệnh Đã Định Đeo Bám Theo Anh Trang Hiểu Hôn
Hạnh phúc chính là được người mình yêu thích quan tâm. Nhưng nếu như bị người mình không thích quan tâm thì đó có thể gọi là hạnh phúc sao?Hai ngày này Lãnh Tây ở Trung Chính cứ luôn nơm nớp lo sợ, cuối cùng cô cũng mặc kệ. Thật ra bộ phận của cô cách nơi làm việc của Cao Tử Quần xa tít mù khơi, thế nhưng từ trước tới nay cô vẫn luôn là người lo xa, có thể trốn thì cứ trốn, cô không muốn bị rơi vào tình cảnh dê sa vào miệng Linh Lợi hơi khó hiểu “Không phải cậu đang làm rất tốt đó sao?”“Hai hôm trước ngoại tớ bị gãy chân vừa mới được đưa đến thành phố D, tớ phải ở nhà chăm sóc ngoại.” Chuyện ngoại cô bị thương là thật nhưng đó cũng là cái cớ để cô bỏ việc thực Linh Lợi biết rõ tính của Lãnh Tây, chuyện cô đã quyết định thì không thể dễ dàng thay đổi được.“Được rồi.”Mặt mày Lãnh Tây liền trở nên vui mừng “Linh Lợi à, cậu hãy làm việc thật tốt cố gắng được giữ lại luôn nhé.”Tôn Linh Lợi nhìn cô, trong mắt lóe lên một tia “Thật sự con người tớ rất mâu thuẫn, cậu đi tớ cũng rất tiếc, nhưng nếu ở lại thì cậu sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh của tớ.” Cô thở dài, ánh mắt phức Tây cười to không hề để tâm “Vậy thì chắc chắn là tớ không bằng cậu rồi. Thôi không nói nữa, cậu đi làm việc đi. Tớ đi thu dọn đồ đạc rồi lượn đây.”Tôn Linh Lợi không nói gì tập sinh như họ khi rời khỏi cũng không cần làm nhiều thủ tục rắc rối lắm, chỉ cần đi đến bộ phận nhân sự đóng dấu là được. Lãnh Tây cho rằng tập đoàn lớn như họ mới làm vậy, chứ công ty nhỏ của nhà cô thì chả phải cần làm gì đến khi mọi việc đều được giải quyết xong, cô vui vẻ thu dọn đồ đạc rời thúc thực tập sớm, Lãnh Tây dành hai ngày nhàn rỗi ở nhà, buổi sáng thì trò chuyện cùng ngoại, chiều đến thì làm tổ trong phòng xem phim hàn quốc, ngày trôi qua trong thoải dần cô cũng quên đi chuyện đêm ngày nọ, bạn thân của cô là Từ Thần Hi tổ chức hoạt động phát hành sách tại nhà sách của thành phố, Lãnh Tây hứa là sẽ đến giúp cô ấy, trước khi ra khỏi cửa thì điện thoại đột nhiên vang lên.“A lô.”Đầu bên kia im Tây nhìn lại màn hình, cô nhíu mày, không hiện lên dãy số người gọi, lúc đầu cô còn tưởng là người đưa hàng, trước đó cô đã đặt mua mấy thứ trên mạng. Sự im lặng khác thường của đầu dây bên kia làm cô dự cảm một điều không hay. Đanh chuẩn bị tắt máy thì cô nghe được một giọng đàn ông trầm ấm “Là tôi, Cao Tử Quần.”Hai hàng lông mày Lãnh Tây chau lại “Ai cơ… a lô…tín hiệu điện thoại sao thế nhỉ…a lô…a lô…tôi tắt máy nha.”Cao Tử Quần nghe trong điện thoại truyền đến tiếng tít tít, miệng anh nhếch lên, rất thú vị, anh cầm tờ giấy Tây, */*/198*, khoa hán ngữ và văn học đại học nhân văn thành phố mắt hẹp dài mà sâu sắc nheo lại, anh đứng lên nhìn những đám mây phía tây nhuộm đỏ cả chân trời. Trong đầu bỗng dưng nhớ lại đôi mắt kia, sự nhiệt tình của tuổi trẻ dường như là một loại sức sống làm cho người ta cảm thấy tràn trề năng Tây thở ra một hơi, cô đã nghỉ việc ở Trung Chính anh ta có thể làm gì được cô nữa chứ? Trong trường đại học không phải là không có nam sinh theo đuổi cô nhưng ngay từ đầu cô đã cự tuyệt quyết liệt, có vài người còn thề rằng sẽ kiên trì theo đuổi cô cho bằng được, nhưng cuối cùng thì thế nào?Cao Tử Quần cười nhếch môi, cầm lấy điện thoại bắt đầu nhắn tin Tôn Linh Lợi là bạn học của cô đúng Tây còn vui mừng chưa được bao lâu thì nhận được tin nhắn, lòng cô ngay lập tức chìm nghỉm. Anh ta có ý gì đây chứ? Cô ngây ra, một chốc sau chuông điện thoại lại vang lên, cô nhìn chằm vào màn hình, chần chừ hồi lâu rốt cuộc cũng bắt máy. “Là tôi.”“Ồ, Cao tiên sinh, lúc nãy ngài gọi, ở bên chỗ tôi sóng điện thoại không tốt, thật xin lỗi ngài, ngài có chỉ thị gì không ạ?”Cao Tử Quần buồn cười “Chỉ thị thì không có.” Anh thản nhiên lòng Lãnh Tây khinh bỉ, thầm mắng anh ta là đồ không biết xấu hổ.“Cô không thực tập ở Trung Chính nữa sao?” Cô bỏ chạy cũng thật nhanh nhỉ, thế nhưng cô không biết rằng một khi con báo săn mồi đã tìm thấy mục tiêu thì không thể nào dễ dàng buông tay được. Hơn nữa mục tiêu này lại hết lần này đến lần khác trêu chọc anh, đáng yêu thế này cơ mà.“Cao tiên sinh, thật xin lỗi ngài vì việc nhỏ nhặt này mà cũng phải phiền ngài bận tâm đến.” Thật sự đúng là ăn no rãnh rỗi không có việc làm mà.“Với tôi vì những việc tôi yêu thích thì tôi sẽ tình nguyện hao tâm tổn trí.” Cao Tử Quần nói thẳng ra “Lãnh Tây, cô rất thông minh, cô biết tôi muốn gì mà.”Lãnh Tây nghiến răng, sao cô có thể gặp một người đàn ông không biết xấu hổ như thế này nhỉ, lại còn là một lão già nữa chứ, cô đã lên baidu tìm qua tư liệu về anh ta, đã ba mươi rồi.“Cao tiên sinh, hồi bé bố tôi đã cho tôi làm qua bài trắc nghiệm về chỉ số IQ, chỉ đạt được mức trung bình thôi, tôi hoàn toàn không thông minh.” Cô thật muốn phát điên, cô đã làm gì sao lại trêu chọc đúng người đàn ông này chứ.“Vậy thì chắc chắn là không đúng rồi, tôi có biết một người rất có uy tín,có thời gian tôi sẽ đưa cô đến đó kiểm tra trắc nghiệm thêm một lần nữa.” Cao Tử Quần cao giọng, anh hơi dừng một chút rồi lặp lại “Cô chạy cũng rất nhanh đấy, ngay cả bạn học cũng mặc kệ. Haha…”Anh cười một Tây chỉ cảm thấy tiếng cười của anh ta làm cho toàn thân rét run.“Tôi không hiểu anh đang nói cái gì?” Lãnh Tây cảm thấy rằng cô cần phải đặt mối quan hệ giữa cô và Tôn Linh Lợi sang một bên, như thế cô ấy mới không bị liên lụy.“Ồ… Vậy ư?”Giọng anh cao lên “Như vậy cũng tốt.” Cao Tử Quần sâu sắc điện thoại làm cho cả người cô hốt hoảng, khi cô đến nhà sách thì công việc của Thần Hi đã hoàn tất. Thần Hi than trách “Sao giờ cậu mới đến? Tớ mệt chết đi được nè.” Cô đã nói liên tục trong bốn, năm tiếng đồng hồ, cổ họng đã khàn cả lên. Nhìn thấy vẻ mặt nhợt nhạt không chút sinh lực của Lãnh Tây, Thần Hi hỏi “Cậu sao thế?”Lãnh Tây chu môi “Không có gì.”Thần Hi cười hihi “Có phải cậu đang đau buồn luyến tiếc vì Sở Hàng nhà cậu sắp ra nước ngoài không?”Lãnh Tây trợn tròn mắt “ Cậu đang cười nhạo tớ ư.”Thần Hi kéo tay cô “Hôm nay tớ kiếm được tiền mời cậu ăn ngon.” Hai người đi đến một dãy phố bán thức ăn bình dân ven đường. Họ gọi mực nướng, bánh gạo chiên…“Tâm trạng không tốt thì ăn nhiều một chút.” Thần Hi gắp cho cô mấy miếng bánh gạo, Lãnh Tây ăn sạch hết trơn.“Đúng rồi, cậu có biết Cao Tử Quần không?” Lãnh Tây vừa nhai vừa rầu rĩ hỏi.“Ai cơ?” Thần Hi nghiêng đầu, rồi lặp lại “Cao Tử Quần?” Cô suy nghĩ một chốc “Là bạn của cậu Noãn Hi hả, tớ có gặp qua vài lần, nhưng sao cậu lại nhắc đến anh ta.”“Không phải tớ đang thực tập ở Trung Chính sao, vừa bỏ rồi, bạn tớ vẫn còn làm ở đấy nên muốn hỏi một chút.”“Cậu cũng biết đấy, tớ và người nhà Từ gia cũng không thân thiết lắm.” Vẻ mặt Thần Hi hơi ảm đạm. Trước đây tớ có nghe Noãn Hi nói, gia cảnh nhà Cao Tử Quần rất lớn mạnh, hắc bạch đều có, hoàn toàn giống như những gì trên ti vi chiếu, không hề điêu.”“Có phải anh ta rất trăng hoa không?” Lãnh Tây nghiến răng hỏi “Thay đổi phụ nữ như thay quần áo?” Thần Hi hơi sửng sờ “Cái đấy thì tớ cũng không rõ, nhưng tớ biết anh ta rất tàn nhẫn.”Tim Lãnh Tây đập mạnh thình thịch, cảm tấy hít thở khó khăn. Tàn nhẫn ư? Tàn nhẫn như thế nào cơ?~~~Chỉ vài ngày sau Lãnh Tây đã có thể chứng kiến được cái gọi là tàn nhẫn kia của Cao Tử Quần. Buổi chiều hôm đấy, cô và em trai Lãnh Lượng đang lái xe trên đường đi đến bể bơi.“Chị, chị không biết bơi thì đi làm gì?” Lãnh Lượng cảm thấy thật hết nói nổi, cậu và bạn học hẹn nhau chuẩn bị đi chơi thì vô tình chị cậu nghe được thế là cũng nằng nặc đòi đi.“Chị không thể ngồi trên bờ nghịch nước sao?” Lãnh Tây trừng mắt lườm cậu ta. Cậu em trai này của cô thật sự là càng ngày càng đẹp trai chỉ có đều cậu ta quá yếu mềm. Cô cho rằng là vì tên của cậu ấy quá mạnh mẽ rồi nên tính cách phải ngược lại yếu Lượng liếc qua nhìn thấy nụ cười quỷ dị trên môi chị, toàn thân nổi da gà “Nếu như chị muốn tìm uyên ương để nghịch nước thì em đây sẽ giúp chị.”Sắc mặt Lãnh Tây tối sầm lại, đưa tay véo má cậu ta “Đồ quỷ sứ, không được đùa chị ngươi thế nhá.”Lãnh Lượng cố gắng nghiêng người tránh “Chị ngồi yên đi, em không muốn chết sớm như vậy đâu.”Lãnh Tây sợ chết liền rút người lại ngồi sau, điện thoại di động cô vang lên, Lãnh Tây vui cười lấy điện thoại ra nhìn, là Tôn Linh Lợi. Điện thoại vừa kết nối đã truyền đến giọng nói của Tôn Linh Lợi “Lãnh Tây, lúc nãy lãnh đạo vừa mới đến bảo không cho phép tớ thực tập ở đây nữa.” Thanh âm cô nặng nề đang cố kìm nén bực mặt Lãnh Tây cứng ngắc “Gì cơ?”Tôn Linh Lợi cau mày “May là cậu đã rời khỏi rồi, thôi bỏ đi…”“Bây giờ cậu đang ở đâu đấy?”Tôn Linh Lợi nói cho cô địa Tây không nghĩ nhiều “Dừng xe ở đằng đấy cho chị.”Lãnh Lượng nhìn thấy sắc mặt chị mình có chút căng thẳng “Sao thế, người bạn nào tìm chị đấy?“Cái gì? Em đừng dùng giọng điệu này mà nói! Cô ấy chẳng làm gì đắc tội với em cả.” Lãnh Tây cầm lấy túi của mình “Cuộc thực tập của cô ấy bị thất bại đang rất bực bội, chị đi xem cô ấy.”Lãnh Lượng tìm một chỗ rồi tấp vào dừng lại “Chị cẩn thận một chút, có chuyện gì thì hãy liên lạc với em.” Tuy cậu nhỏ hơn Lãnh Tây một tuổi nhưng không bao giờ để chị bị ức Linh Lợi kể hết chuyện từ đầu đến cuối cho Lãnh Tây, Lãnh Tây thấy khóe mắt bạn mình ửng đỏ thì đoán được cô ấy đã khóc rất nhiều. Lãnh Tây cảm thấy kỳ lạ, hai ngày trước Cao Tử Quần vừa cảnh báo cô, hôm nay Tôn Linh Lợi đã bị sa Linh Lợi bảo với cô rằng cô ấy đã nộp hai bộ hồ sơ cùng nhau, chuyện này có thể nói lớn không lớn nhỏ không nhỏ, nhưng lại xảy ra rất trùng hợp khiến Lãnh Tây không thể không nghi an ủi hồi lâu nhưng mặt mày Tôn Linh Lợi vẫn ủ rũ. Thật ra Tôn Linh Lợi muốn học lên nghiên cứu sinh, nhưng hoàn cảnh nhà cô ấy phải xoay sở để nộp học phí cho một năm cũng đã khó khăn chứ đừng nói là học tiếp.“Thôi, Trung Chính không được thì tớ sẽ lại tìm một công ty khác.” Cô thở dài “Tớ bây giờ có chút hối hận, sao lúc ấy không ở lại trường thực tập cơ chứ.”Lãnh Tây định nói gì đó nhưng cuối cùng cũng chỉ im về ký túc xá cùng Tôn Linh Lợi, trong lòng Lãnh Tây vẫn cảm thấy áy náy, loại cảm giác này cứ dằn vặt cô mãi không thôi. Hai người ra ngoài cửa hàng, cô mua cho Tôn Linh Lợi rất nhiều trái người cà rà đến tận tám giờ tối, Lãnh Tây nhìn đồng hồ, đã đến giờ phải về nhà.“Cậu đi về đi, yên tâm đi, tớ không sao đâu.” Tôn Linh Lợi thản nhiên Tây gật đêm mát rượi, đâu đó vang lên tiếng côn trùng kêu vang, chim hót líu lo, là ngày nghỉ nên sân trường có chút vắng lặng. Ánh đèn đường lờ mờ chiếu xuống kéo ra một bóng dáng thật dài. Lãnh Tây nhìn xuống chiếc bóng mình không khỏi tăng nhanh tốc đến cổng trường, bỗng nhiên một chiếc xe chạy lướt qua người cô. Cô nhìn qua trong lòng thầm khen ngợi, đại học D cũng có nhiều người giàu có thật, chạy cả xe này đến trường luôn xe dần chạy cách xa cô, bỗng nhiên lại dừng lại. Đến khi Lãnh Tây đi ngang qua, thì một giọng nói êm tai nhưng lại khiến cho người ta chán ghét vang lên “Trùng hợp thật.”Cô vô cùng ngạc nhiên, trợn tròn hai mắt nhìn. Trái đất này lớn vậy sao hết lần này đến lần khác bọn họ lại đụng phải nhau.“Cao tiên sinh, xin chào.” Cô bất giác lui về sau một Tử Quần nhìn cô cười nhếch môi “Cô đi đâu đấy.”Đầu óc Lãnh Tây xoay chuyển rất nhanh “Ờ, tôi đi mua một ít đồ dùng cá nhân, lát lại quay về ký túc xá.”Ánh mắt Cao Tử Quần dừng lại trên người cô vài giây, Lãnh Tây cảm thấy hít thở khó khăn.“Lên xe.” Cao Tử Quần bình thản để lại hai chữ. Đúng là phong cách của lãnh đạo lâu đầu Lãnh Tây tê rần lên, lời cô còn chưa kịp nói ra khỏi miệng thì Cao Tử Quần đã bình tĩnh nói “Dĩ nhiên tôi cũng rất vui vẻ cùng cô đi mua đồ dùng cá nhân.”Mặt Lãnh Tây đỏ ửng lên, cô cắn môi “Được thôi.” Có bản lĩnh thì anh cứ đi cùng tôi đi, để tôi xem anh có bị xấu mặt Từ Quần nghe xong lời cô, trong ánh mắt chợt lóe lên một tia ngạc nhiên rồi liền biến mất, trên môi lại nở một nụ cười Tây mở to mắt nhìn anh ta gõ cửa kính xe, quay đầu nói với tài xế “Anh đi trước đi.“ nói xong lại quay sang Lãnh Tây “Ở đây tôi không quen thuộc lắm, cô dẫn đường nhé.”Cứ thế hai người đi lên phía trước. Bước chân Lãnh Tây nặng nề, trong lòng hối hận tự mắng mình điên rồi mới đi khiêu khích anh thân Cao Tử Quần mặc một bộ vest đen, một nửa dãy cúc áo cởi ra, vừa nhìn đã biết đêm nay anh chắc chắn muốn làm một việc gì ta đến đại học D làm gì, lẽ nào lại đến tặng nhà lầu cho trường?“Tối nay lãnh đạo trường cô mời tôi đến.” Cao Tử Quần nhìn phía trước thong thả nói. Đã lâu lắm rồi anh cũng chưa có nhàn nhã tản bộ thế Tây không lên tiếng, chỉ kiên trì đi về phía trước. Cô căn bản không có ý định ở lại ký túc qua hai trạm xe buýt thì đến phía trước là siêu thị. Bước chân Lãnh Tây hơi dừng lại.“Đi thôi.” Cao Tử Quần nhìn chằm vào khuôn mặt cô, thấy hai hàng lông mày cô nhíu lại, không hiểu sao trong lòng vô cùng thích thú.“Cao tiên sinh, ngài là ông chủ lớn, tôi đây sao không biết xấu hổ mà làm chậm trễ thời gian quý báu của ngài được.” Lãnh Tây mở miệng nịnh Tử Quần nhướng đôi mày “Cũng đã lâu lắm rồi tôi không có vào siêu thị.”Đã nói đến như vậy, Lãnh Tây hiểu được anh ta sẽ không bỏ cuộc, cô quyết tâm đi thẳng lên tầng hai khu đồ dùng phụ nữ. Đầu tiên cô đến cửa hàng nội y. Rõ ràng là điều hòa nhiệt độ trong siêu thị mát rượi nhưng cô lại cảm thấy sắc mặt mình nóng này có rất nhiều người, cô liếc nhìn qua Cao Tử Quần, để xem anh ta có còn muốn đi theo cô nữa không, cô đã cố tình đi đến khu hàng nội y trước. Cao Tử Quần hơi nhíu mày. Có hai người phụ nữ trung niên quay đầu nhìn anh, vẻ mặt kỳ Tây buồn cười còn cố tình dừng lại bên cạnh hai người đó. Cao Tử Quần mất tự nhiên dừng người phụ nữ kia cố gắng nín cười. Lãnh Tây cảm thấy rất sảng khoái.“Bên này hình như không có size 70A?” Thanh âm Cao Tử Quần lành lạnh vang lên trên đỉnh đầu cô, ánh mắt anh nhìn xuống ngực Tây lập tức lấy tay che người lại, căm hận trừng mắt bác gái kia cười nói “Vợ chồng son thật là đáng yêu. Cô gái, kiểu dáng của con nằm ở dãy trước kia kìa.” Bên này đều là kiểu dáng của bọn Tây cắn môi, vừa tức giận vừa xấu hổ, tức tối xoay người bỏ đi.“Cao Tử Quần, anh…”Lãnh Tây thở hồng hộc “Anh đúng là đồ không biết xấu hổ.”Cao Tử Quần nhíu mày “Chẳng lẽ tôi nói sai sao.” Anh mỉm cười, đôi mắt thâm thúy nhìn vào khuôn mặt đáng yêu Tây tặc lưỡi, anh sai rồi, không phải 70A mà là 70B được chưa!“Cô không mua đồ của mình ư?” anh hờ hững Tây không nói Tử Quần nhếch khóe miệng “Tối nay tôi cũng không có việc gì.” Ngụ ý của anh rất rõ ràng rằng anh sẵn lòng cũng cô trêu mắt, Sơ Vũ gần như tuyệt vọng, trong lòng có hàng vạn lời muốn cùng cô cũng mua một ít đồ dùng cá nhân, Cao Tử Quần thong thả theo sau cô. Bầu không khí tựa hồ rất hài hòa, nhưng mà Lãnh Tây biết rõ tất cả chỉ là giả dối.“Mua xong rồi ư?” Cao Tử Quần trầm giọng Tây ừ một người đi lên phía trước, bỗng dưng Cao Tử Quần dừng bước, Lãnh Tây khó hiểu nhìn lên, phía trước trưng bày hàng vật dụng nào đó, không lớn không nhỏ nhưng đủ để gây sự chú ý của mọi mắt Cao Tử Quần lướt qua người cô một lượt từ trên xuống dưới. Bây giờ Lãnh Tây đã thông suốt câu nói gậy ông đập lưng ông, trong lòng hối hận không dè dặt giữ khoảng cách nhất định với anh, đúng lúc bên cạnh cô là một cặp vợ chồng đang chọn lựa. Cô chưa bao giờ cảm thấy xấu hổ như bây giờ. Nhưng mà những tình cảnh như thế này từ trước nên nay không hề ít.“Lãnh Tây.” Một giọng nói trầm ấm vang tây quay đầu thì nhìn thấy Sỡ Hàng đang đi đến. Sở Hàng mặc một chiếc áo bull trắng và một chiếc quần xanh nhạt. Toàn trường đại học D đều đánh giá anh bằng tám chữ Chàng trai khiêm tốn, ôn nhuận như ngọc.“Em về trường à?” Anh mở miệng Tây khẽ cười, ánh mắt dịu dàng “Vâng ạ, sao sư huynh lại đến đây?Anh đã tốt nghiệp, sắp đến trường B học lên nghiên cứu Hàng mỉm cười “Anh đi mua giúp bạn vài thứ.”Cao Tử Quần lạnh lùng nhìn hai người, đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy nụ cười duyên dáng trên môi Lãnh Tây, rõ ràng là nụ cười e thẹn pha lẫn vui mừng. Anh bình tĩnh đứng đợi một lúc rồi đột nhiên bước qua. Từ trước đến nay anh chưa bao giờ bận tâm đến những điều như vậy. Nhưng lúc này đây, anh ngược lại muốn thử nghiệm một chút, niếm trải mùi vị theo
Tác giả Thể loại Truyện Sắc, Đô Thị, Ngôn TìnhNguồn thái FullSố chương 60Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trướcDịch eyahimGiới thiệuLãnh Tây thật sự không biết mình đã trêu chọc Cao Tử Quân ở đâu, anh từng bước dồn ép cô. Mãi cho đến nhiều năm sau cô mới hiểu được, gặp gỡ Cao Tử Quân là số kiếp của cuộc đời cô.
KHÓ ĐỂ BUÔNG TAY Tác giả Dạ Mạn Thể loại Hiện đại, hào môn thế gia, cường thủ hào đoạt, gương vỡ lại lành, ngược tâm ngược thân, hành trình tìm lại tình yêu, thâm tình, cẩu huyết, chậm rãi chữa lành, có baby, HE. Độ dài 60 chương Tình trạng Hoàn edit. Mọi cuộc gặp gỡ trên đời đều là duyên phận. Nhưng đối với Lãnh Tây, cuộc gặp gỡ giữa cô và Cao Tử Quần trong bữa tiệc đêm hôm đó không phải duyên, mà là nợ. Còn là một món nợ xấu, trả hoài không dứt. Lúc đó cô mới bao nhiêu tuổi chứ? Chỉ vừa bước qua tuổi 18, bởi vì quá xinh đẹp và hợp khẩu vị của anh, mà khiến cho quãng thời gian sau đó chỉ có thể dùng hai từ “khó tin” để hình dung. Thanh xuân ngời ngời, gia đình là nhà giàu mới nổi, tuy Lãnh Tây không kiêu ngạo và ỷ lại nhưng vẫn là một cô công chúa được cả nhà cưng chiều, cô cũng có nhiều niềm vui, cũng có người thầm thương trộm nhớ… Thế nhưng Cao Tử Quần đã phá vỡ tất cả ảo mộng về tình yêu của một cô gái chỉ vừa chớm nở. Bằng một “sự cố” thường thấy trong xã hội thượng lưu bấy giờ, Cao Tử Quần đã có được Lãnh Tây. Có được rồi, anh cũng nâng niu cô, trân trọng cô, chiều chuộng cô đấy, nhưng anh đã quên mất một điều, tình yêu không thể cưỡng cầu. Những đôi tình nhân khác theo lẽ thường là có được trái tim rồi mới tới thân thể, còn anh là hoàn toàn ngược lại. Đã vậy, anh còn sử dụng thủ đoạn và sự bá đạo của mình, giết chết tình cảm rung động đầu đời của con gái nhà người ta. Bảo sao người ta có thể yêu anh cho nổi đây? Lãnh Tây là một cô gái dịu dàng nhưng kiên cường, cô hiểu hoàn cảnh của mình lúc này, đã rơi vào tay anh sao còn có thể kéo người kia xuống bùn? Cho nên cô quyết định cắt đứt tơ lòng, an tĩnh ở bên cạnh Cao Tử Quần. Nhưng cũng chỉ thế thôi, vì cô không tin anh là thật lòng. Khoảng cách xã hội của hai người còn đó, thủ đoạn của anh còn đó, cô sao có thể không biết liêm sỉ mà chờ đợi một kết quả viển vông? Cho nên đối với mối quan hệ này, Lãnh Tây luôn giữ lại cho mình chút tự tôn cuối cùng, không lún quá sâu, không đau quá nặng. Và rồi chuyện gì cần đến cũng phải đến thôi. Lãnh Tây nhận được thiệp mời đính hôn của Cao Tử Quần và thanh mai trúc mã của anh. Có lẽ bất ngờ thì không có bao nhiêu, nhưng lại khổ sở rất nhiều, chính Lãnh Tây cũng cảm thấy bản thân mình thật nực cười. Thế nên, cô đã làm ra một quyết định mà không kịp hối hận, cũng khiến cho Cao Tử Quần vô cùng tức giận. Giữa hai người, vì bắt đầu sai cách, duy trì cũng sai cách, cho nên mới có cục diện ngày hôm nay. Họ, không hiểu đối phương. Chính vì không hiểu, cũng không muốn tìm hiểu, cho nên mới tự làm theo ý mình. Cao Tử Quần cảm thấy mình đã quá dung túng cho cô rồi, nên cần phải cho cô một bài học. Cô làm mất thứ gì của anh, thì phải đền lại cái đó. Bé con Cao Hi Hi đã xuất hiện như vậy đấy. Con là do cô sinh, nhưng là bị ép. Mẹ cô ép cô, Cao Tử Quần cũng ép cô. Lãnh Tây không có cách nào chấp nhận nổi. Cô phải chạy trốn. Bởi vì sự hèn nhát của năm đó, mà cái giá bây giờ cô phải trả chính là sự lạnh lùng của bé con. Bảy năm qua, Cao Hi Hi được nuôi dưỡng rất tốt, nhưng khát khao về tình mẹ cũng rất mãnh liệt. Ấy vậy mà, dù cho trong lòng rất khó chịu, bé cũng không tha thứ cho mẹ mình. Lãnh Tây chẳng còn cách nào khác, chỉ có thể mong năm dài tháng rộng, có thể bù đắp lại sự thiếu hụt mà cô đã gây ra cho bé con, nhưng với điều kiện, bố con bé… Đúng vậy, Cao Tử Quần phải cho phép mới được, hoặc là nói, anh phải tạo điều kiện cho cô mới được. Trong tình cảnh hiện tại, Lãnh Tây không có cách nào chống đối trực tiếp với anh, cho dù cô nhận được sự giúp đỡ vô điều kiện của đàn anh ngày xưa. Lãnh Tây biết rõ, cái mà cô thua Cao Tử Quần vốn không phải là điều kiện kinh tế hay huyết thống, mà chính là tình cảm khắng khít của bé con suốt nhiều năm qua. Thế nên, hiện giờ đối đầu với anh khác nào đẩy bé con ngày càng xa cô hơn, đương nhiên Lãnh Tây sẽ không chọn như vậy. Cách mà cô làm chính là mưa dầm thấm lâu, từ từ tiếp xúc. Mà quá trình này, cô không hề hay biết Cao Tử Quần bề ngoài lạnh lùng trách móc nhưng vẫn luôn tạo điều kiện, còn là điều kiện “đi kèm”. Muốn gặp con, thì phải gặp luôn bố. Ừm, đại khái chính là như vậy. Cô là “mưa dầm” bé con, còn anh là “mưa dầm” với cô. Cuối cùng, cả nhà thấm hết. Thật ra, năm đó giữa hai người xảy ra quá nhiều chuyện cho nên cũng không kịp suy xét đến tột cùng là vì cái gì mà mọi chuyện lại đi quá xa như vậy. Nhưng thời gian bảy năm thật sự đủ dài để cả hai cùng nhìn lại, không phải nhìn lại những việc đối phương đã làm, mà là thẳng thắn nhìn lại tình cảm của bản thân. Cao Tử Quần yêu Lãnh Tây, là từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng anh lại dùng sai cách để có được cô. Và anh vẫn luôn hối hận vì điều đó. Chỉ là cô không biết. Lãnh Tây yêu Cao Tử Quần, cho nên khi biết anh chỉ chơi đùa với mình mới đau lòng đến vậy, yêu anh nên mới bất chấp sự ngăn cản của bố, vẫn muốn sinh cho anh một đứa con. Để đền tội, cũng là bù đắp. Chỉ là anh không biết. Sau nhiều năm xa cách, ở giữa lại có một bé con thông minh nhạy bén, chuyện mà bố nhờ giúp, nhất định phải giúp hết mình. Cho nên, nhờ rất nhiều sự trợ giúp từ người thân và bạn bè, cuối cùng Cao Tử Quần cũng được một lần nói rõ lòng mình với Lãnh Tây. Nhưng Lãnh Tây cũng không phải là dễ lừa gạt như vậy, cô còn muốn trả lại anh những ngày tháng bị anh “hành hạ” ngày xưa cơ. Thế nên, vở diễn “hành trình theo đuổi người vợ bỏ trốn của tổng tài máu lạnh” chính thức bắt đầu. Tuy có hơi cẩu huyết, nhưng Lãnh Tây vui là được. Cao Tử Quần vô cùng tình nguyện diễn vai diễn buồn nôn này. Đương nhiên, sau quá nhiều sóng gió, cả hai đều đã mệt rồi, hành hạ nhau thêm nữa cũng chỉ lãng phí thời gian hạnh phúc mà thôi. Tuy có hơi sứt sẹo, nhưng gương vỡ đã lành. Cùng với đó là tất cả những nỗi niềm uất ức của ngày xưa cũng được lôi ra hết nói một lần cho rõ. Thật bất ngờ, rất nhiều chuyện trong đó đều là hiểu lầm do một vài người không an phận bày ra mà thôi. Hai người đều thầm cảm thấy may mắn. May mắn vì đã kiên định, không phải là kiên định chờ đợi hay phải có được, mà là kiên định với lòng mình. Bảy năm, cả hai đều không tiến thêm với bất kỳ một ai khác. Đã gặp người đó rồi, rất khó để buông tay. Đọc truyện tại
truyện khó để buông tay